Đăng trong [H[[HP/NP] TĐDCH - VLTB

[HP/NP] TĐDCH – CHƯƠNG 106: NHỮNG NGÀY ĐẦU KỲ NGHỈ*

CHƯƠNG 106: NHỮNG NGÀY ĐẦU KỲ NGHỈ*

*Tên chương do Editor đặt

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE

 Cuối cùng kiểm tra để cho người ta phiền chán đi qua, trở về nhà đối với bọn nhỏ là món việc lớn. Sắp cùng bạn bè thân thiết chia lìa mang đến thương cảm cho bọn nhỏ, thế nhưng bị vui sướng về nhà hòa tan.

Trên sân ga tiếng kêu la lẫn lộn, Harry đối mặt với mọi người dặn đi dặn lại, đau đầu cực kỳ, đầu nhỏ không ngừng gật.

Cuối cùng, vẫn là Draco đứng dậy: “Tốt rồi, đều đừng nói nữa. Chỉ là mấy ngày mà thôi.”

“Harry, cậu thực sự không tới nhà của tớ?” Quay đầu, Draco không cam lòng hỏi Harry.

“Ừm. Tớ muốn đi nhà Ron đi chơi.” Thở phào Harry cười híp mắt, vui sướng trả lời.

Thở dài, Draco buông tha kế hoạch dụ dỗ Harry, căn dặn: “Harry, đi nhà Ron nhưng phải ngoan ngoãn, nhà bọn họ cũng không có tiền như nhà tớ. Nổ banh có thể đổi cái mới. Cậu nổ banh nhà cậu, Ron nhưng cũng chỉ có thể đi ngủ bãi cỏ.”

Chu mỏ, Harry hừ hừ: “Lần kia chỉ là ngoài ý muốn, Harry mới không có cố ý!” Cuối cùng trùng trùng điệp điệp phun ra nửa câu sau, cố gắng để cho mọi người hiểu rõ, kia thật chỉ là ngoài ý muốn.

Một đám người chỉnh tề liếc một cái, trăm miệng một lời mà nói: “Đúng! Chỉ là cái ngoài ý muốn!” Nói xong, một đám người cười nghiêng ngửa.

Harry không vừa lòng chu mỏ, nói liên tục: “Trong miệng nói tin tưởng, nhìn biểu tình thì biết không tin tưởng. Đều là một đám giảo hoạt.”

Không chú ý Harry nhỏ giọng lầm bầm, một đám người nói lời từ biệt với nhau, rời khỏi nhà ga.

————————————————————–

Nghỉ hè. Nhà Dursley.

Harry đi xuống thang lầu, nhìn phòng khách trơn bóng bóng loáng không cách nào ngăn chặn mang lên hắc tuyến đầy đầu. Trong lòng oán niệm sắp lao ra bên ngoài thân, tràn ngập ở cả đống trong lầu. Đã thay đổi nhiều như vậy, vì cái gì còn có ngài Mason nhà xây dựng giàu có tới?

Nếu ngài Mason kia muốn tới, Dobby kia sẽ không tới theo đi? Sẽ? Sẽ không? Sẽ? Sẽ không? Luôn luôn xảo quyệt thông minh lấy khó dây dưa có tiếng tăm hồ ly nhỏ cứu thế chủ Harry Potter xoắn xuýt. Thiếu chút nữa lấy ra một đóa hoa tới ngắt từng cánh hoa, bói toán lành dữ một tý, biết trước tương lai một tý.

Tuy rằng xoắn xuýt, chính là ngày vẫn là phải trôi qua. Harry hồ ly nhỏ thể hiện dáng vẻ bất đắc dĩ, còn kém chưa nói ‘già rồi~’. Thở dài, vươn móng vuốt hướng về phía dì Petunia mới vừa từ trong phòng bếp đi ra chào hỏi: “Dì, buổi sáng tốt lành.”

Gật đầu, tâm tình Petunia rất tốt, mặt căng thẳng cư nhiên thể hiện rõ ra vẻ mỉm cười: “Buổi sáng tốt lành, Harry. Cẩn thận một chút, không nên làm dơ sàn nhà. Ngày hôm nay ngài Mason muốn tới, con muốn đi chỗ ngài Slane sao?”

Harry thể hiện dáng vẻ bé cưng ngoan ngoãn, lộ ra nụ cười ngượng ngùng: “Dì, con ngày hôm qua đi rồi, hơn nữa, dì biết con bây giờ rất nguy hiểm, những người đó kiến nghị con ở lại trong nhà bạn học. Thế nhưng con rất nhớ dì, cho nên, mấy ngày nay con muốn làm bạn cùng dì dượng, thì không đi ra ngoài.” Nói càng về sau, Harry lộ ra biểu tình sầu lo.

Petunia chợt nhớ tới, ngày Harry trở về kia nói đến tội phạm trốn trại của nơi đó, tức khắc cứng lại, chán ghét nhíu chặt vùng xung quanh lông mày: “Bọn họ không có tác dụng như vậy? Làm sao đến bây giờ còn chưa bắt được?”

Harry áy náy nhìn Petunia, nếu như thời gian cơm tối, Dobby thực sự tới, có thể cho Petunia một cái thời gian giảm xóc, bằng không thì Harry nhất định sẽ không ở sáng sớm để cho Petunia nghe đến tin tức bên kia, tâm tình của bà tồi tệ, cúi đầu, dùng thanh âm mềm dẻo hiểu rõ nói:

“Không có. Dì, xin lỗi. Con không nên trở về. Nếu để cho tội phạm trốn trại kia thương tổn đến dì dượng, con sẽ đau lòng chết. Cũng may ngài Slane nói, sự an toàn của dì dượng do hắn tới phụ trách. Cho nên con mới mạo hiểm trở về, chỉ cùng dì dượng ở vài ngày, sau con liền lập tức đi, nhất định không để cho bọn họ chú ý tới dì dượng.”

Petunia kéo căng thân thể, hung hăng trừng hướng về phía Harry, nghiêm nghị răn dạy: “Không trở lại thì đi đâu? Một đứa bé còn muốn làm cái gì? Mấy ngày nay đàng hoàng ở nhà ngây ngô làm bài tập, nếu để cho dì nghe đến ngài Slane nói bài tập con không có làm tốt, dì sẽ để cho dượng con hung hăng đánh con! Những người đó có thể có cái tốt gì? Bọn họ…”

“Mẹ, con đói, bọn họ lúc nào tới?” Dudley không biết từ đâu chạy đến, cắt đứt lời của Petunia.

“Nga, Dudley, bảo bối của mẹ! Con thật là thật đáng yêu. Mặc quần áo này thực sự là rất thích hợp với con! Mẹ lấy trước một vài thứ cho con ăn, bọn họ còn muốn trong chốc lát mới đến đó!”

Petunia liếc nhìn Dudley ăn mặc đồ ba món tiêu chuẩn quý ông*, lập tức kích động hàm chứa nước mắt lưng tròng vội vã chạy đi lấy đồ ăn. 

*bộ đồ bao gồm áo sơ mi, gile cùng áo khoác vest.

Suit 3 mảnh: Tổng hợp điều cần về bộ suit sang trọng, độc đáo

Dudley nhìn Petunia đi lấy đồ ăn, quay đầu hướng về phía Harry nhướng lông mày một cái, dương dương đắc ý cười “Thế nào? Vẫn là sức quyến rũ của anh lớn đi!”

Cái miệng nhỏ nhắn Harry bĩu, không phục phản bác “Chỉ là đối với ba mẹ anh dùng được, có cái gì thật đắc ý!”

Dudley hướng về phía Harry nháy mắt ra hiệu một trận “Chí ít có thể cứu em a! Harry, bảo bối nhỏ!”

Harry trợn to hai mắt thể hiện biểu tình nôn “Thật là ghê tởm…”

Dudley cười tà, đến gần Harry đưa mặt qua “Harry bảo bối, tới hôn một cái!”

Harry vội vàng đẩy mặt Dudley lại gần, nghiêng mặt qua một bên: “Buồn nôn chết rồi! Hướng về phía Jenny bảo bối của anh đi!”

“Em ấy nào có xinh đẹp như em, Har….” Dudley ôm lấy Harry, nỗ lực bĩu miệng lên, một bộ dáng vẻ không hôn đến thề không bỏ qua.

“A a a a…” Petunia mới vừa vào phòng khách liền thấy con trai bảo bối của mình cố gắng khiếm nhã Harry, Harry cực khổ khước từ, bảo bối nhà mình thề không bỏ qua, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu đều bị đẩy thành anh heo. Petunia trong chốc lát không thể tiếp thu, bị dọa sợ đến thiếu chút nữa hai chân duỗi một cái, miệng sùi bọt mép — ngất.

Hoàn hảo, chỉ là phát ra âm nữ cao mà thôi. Chẳng qua, lúc sau phát ra đều tốt, rất rõ ràng bây giờ không phải là lúc hợp lại âm nữ cao.

Chứng cứ chính là, Harry cùng Dudley chịu đến kích thích của âm thanh nữ cao, thân thể Harry run lên, trong tay mềm nhũn, Dudley chấn kinh quá độ nằm úp sấp hướng về phía Harry….

“Đi…” hôn lên….

Bảo bối Dudley hôn lên gò má bảo bối Harry…

Sự thật chứng minh, hôm nay là ngày không may của Harry, thực sự hẳn là tiên tri một chút.

“Con con con…” Ngón tay Petunia chỉ vào hai người, run rẩy a run rẩy.

Hai người trợn to hai mắt, thần kinh đờ đẫn cuối cùng khôi phục như thường.

“A a a a..” Dudley thét lên xông về thùng rác, nôn a nôn.

Harry chỉ cảm thấy toàn thân toàn bộ sởn gai ốc đứng lên, lập tức lấy ra khăn ướt dùng sức lau lau gò má.

Nhìn đến phản ứng của hai người, Petunia ngây người. Chuyện gì xảy ra?

Lập tức, Petunia xông về Dudley, khẩn trương vây quanh xoay quanh Dudley: “Dudley bảo bối, làm sao vậy? Không có sao chứ?…”

Chậm qua bên Dudley, nghe đến cái từ ‘Bảo bối’ này, tức khắc sắc mặt tái nhợt, ôm thùng rác lại ói ra nửa ngày, mới đáng thương ngẩng đầu nhìn Petunia: “Mẹ, lần sau không nên phản ứng thái quá đến có được hay không? Thiếu chút nữa bị mẹ hại chết.”

Petunia lập tức gật đầu, trên mặt khó có được một tầng đỏ ửng màu hồng lên, một loạt tiếng đáp ứng “Được được được, mẹ sau này tuyệt đối sẽ không phản ứng thái quá đến.”

Dudley thở phào, nói liên tục: “Lúc đầu chỉ là cùng Harry đùa một chút, kết quả bị mẹ dọa sợ đến thực sự hôn lên. Để cho Jenny nhìn đến, mẹ, con dâu của mẹ thì xong rồi.”

Petunia thở phào, bảo bối nhà mình là bình thường, đồng thời nhướng mày vui mừng: “Dudley, Jenny là ai? Cô bé nhà ai?….”

Dudley: “…”

Harry lau gò má, thật vất vả vuốt ngược da gà nổi lên, nghi hoặc, vì cái gì sẽ cảm thấy buồn nôn? Trước đây cùng Dudley cũng thường thường hôn gò má. Suy nghĩ một chút, không có suy nghĩ cẩn thận, lắc đầu đem vấn đề ném ở sau ót.

Quay đầu quét mắt nhìn Petunia truy hỏi Dudley, Dudley hướng về phía mình liên tục phóng ra ánh mắt, cái miệng nhỏ nhắn nứt ra, hàm răng trắng hếu quở trách, đầu nhỏ lắc một cái, ngẩng đầu, quyết định đi lên lầu, an ủi tâm linh bị thương mình. Phất phất tay, ném cho Dudley một ánh mắt ‘Đáng đời, tự nghĩ biện pháp giải quyết đi!’, quay đầu, lên lầu, hành động được kêu là một cái nước chảy mây trôi.

Chẳng qua, ngày hôm nay hình như đã định trước Harry hồ ly nhỏ xui xẻo.

Harry nhìn mình chằm chằm gia tinh xấu xí quen thuộc trên giường kia, ngây người.

============================================

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ta phát hiện càng viết càng quỷ dị

Ngày hôm nay nhìn bình luận, cảm ơn quan tâm. Trong Nhà xưởng đang kết thúc công việc, bận rộn vài ngày nữa đại khái thì tốt rồi

Văn Này dự định ở sau năm thứ ba kết thúc, hẳn là sẽ ở vào khoảng 200 chương. Cố hết sức tiến độ nhanh hơn.

—0o0o0o0—

Tác giả:

editor/ beta of NHPC

Một suy nghĩ 2 thoughts on “[HP/NP] TĐDCH – CHƯƠNG 106: NHỮNG NGÀY ĐẦU KỲ NGHỈ*

Bình luận về bài viết này